Từ ngày mẹ tôi mất cha tôi sống một mình, ông không chịu rời căn nhà với những năm tháng của quá khứ và tôi không thể bỏ việc để dọn về nhà cha.
Mùa Xuân năm ngoái cha tôi bị ngã bể xương hông và dập một bên sườn.
Bây giờ cha tôi phải vào viện dưỡng lão dành cho người già ốm yếu và cha tôi được xếp vào danh sách phải săn sóc đủ một vòng tròn của chiếc đồng hồ treo trong phòng ông.
Từ ăn uống, nằm ngồi, đi đứng, làm vệ sinh, nhất nhất điều có y tá. Cái điều đáng buồn là trong khi nhận tất cả phục dịch cho thân thể thì đầu óc của cha tôi vẫn còn cái minh mẫn của một ông giáo sư dậy toán cách đây mấy chục năm.
Tôi không thể thường xuyên bỏ công việc để đi xuống thăm cha, nhưng mỗi ngày tôi phải điện thoại, điện thư liên lạc với bác sĩ, dược sĩ, y tá và những người săn sóc cho cha tôi tại viện dưỡng lão. Tôi cố gắng thu xếp để mỗi hai tháng đến với cha tôi một cái cuối tuần, và mỗi năm về một tuần vacation vào dịp lễ Tạ Ơn hay Giáng Sinh. Tôi biết là cha tôi rất mừng mỗi lần thấy con đến thăm. Cái ánh mắt của cha tôi khi nhìn tôi chào ra về bao giờ cũng theo tôi suốt chuyến bay. Hôm nay cũng thế, khi ngửa cổ ra sau ghế để tìm một giấc ngủ ngắn trên phi cơ, tôi nhìn rất rõ lại hai con mắt của cha tôi.
Bất giác tôi tự hỏi "Khi tôi vào tuổi già yếu. Ai sẽ là 'TÔI' để tới lui săn sóc hỏi han tôi thường xuyên?".
Một người độc thân không có anh chị em và những người già không có con, những người có con sống không cùng một tiểu bang, hay xa hơn nữa ở tận một quốc gia khác thì sẽ rơi vào hoàn cảnh nào khi tuổi già lặn xuống như mặt trời lặn trên biển .
Cái thùng thư ba, bốn ngày không có người lấy, hay đống báo thành chồng trước hiên nhà, cỏ không cắt, lá không cào, các cửa sổ không mở là dấu hiệu cho hàng xóm biết nên báo cho cảnh sát vì chủ nhân trong căn nhà đó ở một mình và là một người già.
Nỗi lo âu của một người không có thân bằng quyến thuộc ở gần lúc tuổi già không phải là nỗi lo âu "quá đáng". Ðó là một điều chúng ta nên nghĩ đến khi còn có thể tìm hiểu và thu xếp cho chính mình.
Bà Barbara Gordon có mẹ già 92 tuổi sống ở Florida, trong khi bà làm việc ở New York bà đã đặt ra câu hỏi "Who will be ME for me."
Bà đem câu hỏi đó hỏi những người bạn độc thân như bà, không con hay có con tản mác mười phương, họ cùng nhau bàn bạc, đặt ra những câu hỏi cho tuổi già:
- Tôi sẽ sống ở đâu?
- Tôi sẽ sống như thế nào?
- Tôi có đủ tiền không?
- Ai sẽ săn sóc tôi nếu tôi mất khả năng hoạt động?
- Nếu tôi ngã (lúc già yếu) nằm dưới đất hai, ba ngày thì sao?
- Một ngày nào đó liệu tôi có phải rời căn nhà tôi đang ở ?
Những câu hỏi trên đưa đến những câu trả lời khác nhau mà câu nào cũng rất mơ hồ.
Cuối cùng họ đi đến kết luận:
Cái cách mình đang sống bây giờ sẽ ảnh hưởng rất nhiều
vào đời sống của mình lúc về già .
Họ làm cái danh sách sau đây như một kim chỉ nam:
"Có bạn bè ở mọi lứa tuổi."
Ðừng bao giờ nghĩ mình chỉ có thể thân với những người cùng lứa tuổi hay cùng hoàn cảnh như mình. Ðồng ý là họ hiểu mình hơn nhưng đồng thời cũng chỉ nghe những than thở của nhau, không có gì mới lạ.
- Giao thiệp với những người trẻ hơn mình cũng trẻ lại với cách suy nghĩ và ứng xử với đời sống "Mới" này.
- Giao thiệp với người già hơn mình để được hưởng sự khôn ngoan của họ.
"Kết thân với hàng xóm."
Chắc bạn không muốn ngã xuống sàn nhà, nằm dưới đất hai ngày rồi mà không có ai đến vực lên.
Một tiếng gọi cửa của hàng xóm có khi cứu được sinh mệnh của bạn đấy.
Chạy qua chạy lại nhà hàng xóm lúc còn khỏe là một điều rất nên làm.
Có hàng xóm tin và thân nhau còn giao cho cả chìa khóa nhà nữa.
Người lớn tuổi đâu còn sợ mất mát gì về vật chất, cái quý nhất chính là bản thân mình thôi.
Nếu hai gia đình cùng trẻ cùng có con nhỏ ở cạnh nhau mà thân thiện được là một điều rất quý.
Tránh được rất nhiều va chạm về con cái và hữu ích cho nhau khi về già.
"Một bác sĩ thân thiện và có lương tâm" rất cần.
Ông bác sĩ này phải là một người sẵn sàng cho bạn khi bạn cần tới. Một người không bao giờ từ chối cắt nghĩa một câu hỏi xem ra không được chính xác mấy của bạn. (Những câu hỏi không có kinh nghiệm gì của người trẻ tuổi và quá lẩm cẩm của người già.)
"Dược sĩ trẻ hơn mình nhiều tuổi."
Mua thuốc với những người này, bạn được họ cắt nghĩa rõ ràng và thân thiện hơn. Người bệnh ở lứa tuổi nào cũng cần những dược sĩ trẻ trung.
"Tiêu ít, để dành nhiều."
- Người trẻ để dành cho ngày mai.
- Người già để dành cho hậu sự.
Cần kiệm luôn luôn là một đức tính.
"Ăn uống cẩn thận hơn."
Thức ăn luôn luôn là một nguyên nhân chính cho sức khỏe.
Người dân nước nào cũng tự hào về văn hóa ẩm thực của nước họ.
Nhưng cái bao tử của cả bàn dân thiên hạ chỉ muốn tiêu thụ những thức ăn nhẹ nhàng, ít dầu mỡ và bổ dưỡng.
Bạn cứ lắng nghe xem cơ thể bạn phản ứng thế nào sau mỗi bữa ăn khác nhau, thì bạn sẽ hiểu ngay nó muốn nói điều gì.
"Thể thao nhiều hơn"
Ai cũng biết cơ thể cần vận động thì mới khỏe mạnh và đầu óc mới minh mẫn.
Cứ cả ngày ngồi gõ cọc cọc (như chính tôi đây) ở máy vi tính, hay xem phim bộ như phần đông người Việt lớn tuổi, chắc chắn là không đúng rồi.
- Hãy đứng lên.
- Người trẻ có thể thao của người trẻ, người lớn tuổi có những sinh hoạt thể thao cho tuổi của mình.
- Nếu không đi xa được thì loanh quanh trong khu xóm, hoặc vung tay, khua chân ngay trong nhà mình.
- Ðừng ngồi yên một chỗ. Chim chóc ngoài vườn đang gọi bạn.
Ngay bây giờ phải là "MÌNH".
Có người đặt câu hỏi: "Ai thương tôi nhất"
Câu trả lời: " Mình thương chính mình nhất "
Vì chồng, (vợ) hay con mình cũng không thương mình bằng chính mình thương mình. Chồng, (vợ) hay con không thể chịu trách nhiệm về thân thể bạn được.
Họ chỉ chia sẻ một phần nào.
Nếu bây giờ bạn thực hiện được những điều trên thì khi về già chính bạn đã lo được cho bạn khá nhiều.
Vì có ai đó, không phải bà con mình (người bạn hàng xóm) sẽ nhắc cho bạn
"Tối nay lúc 9:00 giờ có mục đọc truyện của đài phát thanh (tiếng Việt) hay lắm.
Hoặc: "Ngày mai Chủ Nhật bà có đi chùa không? Sẽ có xe đón đấy."
tmt
At old age Who will be "I" for me?
(Tran Mong Tu)
I am a single (and childless), I'm 50 years old this year. I live in Virginia in the Washington, DC, full health and I have a steady job.
I have a 85-year-old father, who lives in Houston, Texas. Oh how far a mile.
From the day my mother died my father lives alone, he refused to leave the house for the past five months and I can not leave the house to prepare for his father.
Last spring my father fell and put a hip pool side.
Now my father in a nursing home for the elderly and ailing father put me on the list to take care of a full circle of the clock hanging in his room. Since eating is sitting, walking, cleaning, what is the most most nurses. The sad thing is that while receiving all the service only for the body of my father's mind remains clear that he's a math professor up decades ago.
I often can not leave work to go to visit his father, but every day I have to phone, e-mail contact with doctors, pharmacists, nurses and caregivers for my father in a nursing home. I tried to arrange every two months with my father one last week, and a week of vacation every year on the occasion of Thanksgiving or Christmas.I know my father very happy every time that you visit. The eyes of my father when I popped out to see as well as I ever during the flight. Today, too, the stock heads back seat to nap on the plane, I saw very clearly the eyes of my father.
Suddenly I wondered, "When I am weak in old age. Who will be the 'I' back and forth to take care of regularly asking me?".
A single person with no siblings and elderly people without children, who have not lived the same state, or to take a far more in other countries, it will fall into the age old situation when diving as the sun sets over the sea.
The barrel Tuesday, four days without a grab, or a stack of papers husband porch, uncut grass, rake leaves, do not open the windows for signs that neighbors should report to the police because employers home alone and there is an old man.
Anxiety of someone who has no close relatives in old age is not a worry "too much". It is one thing to think about when we can find out and arrange for yourself.
Barbara Gordon is 92 years old elderly mother lives in Florida, while she was working in New York she posed the question, "Who Will Be ME for me." She brought the question you asked as her single, childless or have children scattered ten, discuss them together, put the age old question:
- Where will I live?
- How will I live?
- I do not have enough money?
- Who would I care if I lose the ability to work?
- If I fell (old time) on the ground two or three days, why?
- One day if I have to leave the house I'm in?
These questions lead to different answers and vague statements.
Finally they came to the conclusion: The way we live now will greatly influence his life in old age.
They list the following as a guideline:
"There are friends of all ages."
Never thought I could just close to the same age or in the same situation as yourself. Agree that they understand themselves better, but also just to hear the lamentation of the same, nothing new.
- Dealing with younger people and children back to their way of thinking and dealing with life "this" is.
- Dealing with older people themselves to inherit their wisdom.
"Make friends with the neighbors." Sure you do not want to fall to the floor, lying on the ground two days before but no one came to the area.
A call to a neighbor's door when your life to save it.
Navigate a neighbor's house when he was a very well to do.
There are close neighbors and even traffic information for more house keys.
Where older people are scared about the physical loss, the most precious is myself only.
If two families with infants and small children next to each other in that friendly is something very precious.
Avoid a lot of impact on children and helpful to each other as they age.
"A friendly doctor with a conscience" are required.
He is a doctor who is ready for you when you need to. One who never refused to explain a question does not seem to be a few of you correctly. (The question is not what the experience of young people and old people too dull.)
"Pharmacists much younger than his age."
Buy drugs for these people, you get them to explain clearly and more friendly. The age at which patients should the young pharmacist.
"Text less, save more."
- Young people save for tomorrow.
- The post reserved for the elderly.
Frugal is always a virtue.
"Eating more careful."
Food has always been a major cause for health.
The people of any country are proud of the culinary culture of their country.
But the stomach of the galaxy's only goal to consume soft foods, low fat and nutritious.
You just listen to your body react different after every meal, then you will understand immediately what it meant.
"Sports more"
Everyone knows that the body needs, the healthy new campaign and a new mind sharp.
Just sitting all day typing piles piles (like myself) in the computer, or watching movies like most of the older Vietnamese, is definitely not right.
- Stand up.
- The young athletic young, older people have sports activities for his age.
- If it does not go very far around the neighborhood, or swung, kicking his legs in the home straight.
- Do not sit still. Birds in the garden is calling you.
Right now is "YOU".
Someone asked: "Who loved me best"
The answer: "I love myself the most"
Since her husband (wife) and their children do not pity themselves by their own name. Husband (wife) and I can not take responsibility for your body. They share only a part. If you now get things done on your own, then later in life you have to pretty much take care of.
Because someone, not his relatives (the neighbor) will remind you "tonight at 9:00 with the reading of the radio (Vietnamese) or too.
Or: "On Sunday morning she did not go the temple? There will be a shuttle there."
tmt
No comments:
Post a Comment